Đã bao giờ bạn tự hỏi điều bạn nuối tiếc nhất trong cuộc đời này là gì chưa?
Bạn đã chưa thật giàu có?
Bạn đã chưa thật thành công?
Bạn đã chưa có nhiều quan hệ bạn bè?
Uh, còn vô số những điều bạn có quyền nuối tiếc ngoại trừ một điều: chưa hết lòng với mẹ cha- những con người duy nhất cả cuộc đời luôn hi sinh vô điều kiện vì bạn, yêu thương bạn, chăm lo cho bạn mà không bao giờ đòi hỏi. Hãy yêu thương mẹ cha bằng cả tấm lòng như yêu thương chính cuộc đời bạn, yêu thương quá khứ-hiện tại- và tương lai của chính bạn, đơn giản vì nếu một ngày vắng bóng mẹ cha, bạn sẽ hiểu rằng trên thế gian này bạn sẽ vĩnh viễn không bao giờ tìm lại được những bầu trời yêu thương ấy nữa, nhiều điều bỗng chốc sẽ trở thành vô nghĩa chứ không chỉ riêng tiền bạc, của cải. Hôm nay là ngày Lễ Vu Lan –ngày báo hiếu Mẹ – Cha trong văn hóa Phật giáo, hãy để English4ALL cài lên ngực bạn những bông hồng đỏ – trắng bằng một lá thư âm nhạc, một thông điệp mà có lẽ ai làm con cũng sẽ đều nên biết và không nên quên.
A Letter From Mom And Dad.
My Child,
When I grow old, I hope you understand and have patience with me.
In case, i break a plate, or spill soup on the table because I’m losing my eye sight.
I hope you don’t yell at me.
Older people are sensitive , always having self-pity when you yell.
When my hearing gets worse and I can’t hear, what you’re saying.
I hope you don’t call me, “Deaf.”
Please repeat what you said, or write it down.
I’m sorry, my child.
I’m getting older.
When my knees get weaker, I hope you have the patience to help me get up.
Like how I used to help you while you were little, learning to walk.
Please bear with me.
When I keep repeating myself like a broken record,
I hope you just keep listening to me.
Please don’t make fun of me or, get sick of listening to me.
Do you remember when you were little and wanted a balloon?
You repeated yourself over and over, until you got what you wanted.
Please also pardon my smell.
I smell like an old person.
Please don’t force me to shower. My body is weak. Old people get sick easily when they’re cold.
I hope I don’t gross you out.
Do you remember, when you were little?
I used to chase you around because you didn’t want to shower.
I hope you can be patient with me, when I’m always cranky. Its all part of getting old.
You’ll understand when you’re older and if you have spare time, I hope we can talk, even for a few minutes.
I’m always by myself all the time, and have no one to talk to.
I know you’re busy with work.
Even if you’re not interested with my stories, please have time for me.
Do you remember, when you were little?
I used to listen to your stories about your teddy bear.
When the time comes and I get bedridden, I hope you have the patience to take care of me.
I’m sorry.
If I wet the bed or make a mess
I hope you have the patience to take care of me during the last few moments of my life.
I’m not going to last much longer, anyway when the time of my death comes, “I hope you hold my hand and give me the strength to face death and don’t worry.
When I finally meet our Creator ………………..
I’ll whisper in His ear ………………….. to bless you because you loved your mom and dad.
Thank you so much for your
We love you
With much love
Mom & Dad
THƯ BA MẸ GỬI CON
Con thương yêu của bố mẹ.
“Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu cho bố mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vung vãi… Nếu như bố mẹ gặp khó khăn ngay cả đến cái ăn cái mặc… Xin con hãy bao dung!
Con hãy nhớ những ngày, giờ mà bố mẹ đã trải qua với con, để dạy cho con bao điều lúc thuở bé.
Nếu như bố mẹ cứ lặp đi lặp lại hàng trăm lần mãi một chuyện, thì đừng bao giờ cắt đứt lời bố mẹ… mà hãy lắng nghe!
Khi con còn ấu thơ, con hay muốn bố mẹ đọc đi đọc lại mãi một câu truyện hằng đêm cho đến khi con đi vào trong giấc ngủ… và bố mẹ đã làm vì con.
Nếu như bố mẹ không tự tắm rửa được thường xuyên, thì đừng quở trách bố mẹ và đừng nên cho đó là điều xấu hổ.
Con hãy nhớ… lúc con còn nhỏ, bố mẹ đã phải viện cớ bao lần để vỗ về con trước khi tắm.
Khi con thấy sự ít hiểu biết của bố mẹ trong đời sống văn minh hiện đại ngày hôm nay, đừng thất vọng mà hãy để bố mẹ có thời gian tìm hiểu.
Bố mẹ đã dạy dỗ con bao điều… từ cái ăn, cái mặc cho đến bản thân và phải biết đương đầu với bao thử thách trong cuộc sống.
Nếu như bố mẹ có đãng trí hay không nhớ hết những gì con nói… hãy để bố mẹ đôi chút thời gian suy ngẫm lại và nhỡ như bố mẹ không tài nào nhớ nổi, đừng vì thế mà con bực mình mà tức giận… vì điều quan trọng nhất đối với bố mẹ là được nhìn con, đưọc gần bên con và được nghe con nói, thế thôi!
Nếu như bố mẹ không muốn ăn, đừng ép bố mẹ!… vì bố mẹ biết khi nào bố mẹ đói hay không.
Khi đôi chân của bố mẹ không còn đứng vững như xưa nữa… hãy giúp bố mẹ, nắm lấy tay bố mẹ như thể ngày nào bố mẹ đã tập cho con trẻ những bước đi đầu đời.
Và mỗi ngày như một ngày sẽ đến, bố mẹ sẽ nói với con rằng… bố mẹ không muốn sống, bố mẹ muốn từ biệt ra đi.
Con đừng oán giận và buồn khổ… vì con sẽ hiểu và thông cảm cho bố mẹ khi thời gian sẽ tới với con.
Hãy cố hiểu và chấp nhận, đến khi về già, sống mà không còn hữu ích cho xã hội mà chỉ là gánh nặng cho gia đình!… và sống chỉ là vỏn vẹn hai chữ “sinh tồn”.
Một ngày con lớn khôn, con sẽ hiểu rằng, với bao sai lầm ai chẳng vướng phải, bố mẹ vẫn bỏ công xây dựng cho con một con đường đi đầy an lành.
Con đừng nên cảm thấy xót xa buồn đau, đừng cho rằng con bất lực trước sự già nua của bố mẹ.
Con chỉ cần hiện diện bên bố mẹ để chia sẻ những gì bố mẹ đang sống và cảm thông cho bố mẹ, như bố mẹ đã làm cho con từ khi lúc con chào đời.
Hãy giúp bố mẹ trong từng bước đi vào chiều…
Hãy giúp bố mẹ trong phút sống còn lại trong yêu thương và nhẫn nại…
Cách duy nhất còn lại mà bố mẹ muốn cảm ơn con là nụ cười và cả tình thương để lại trong con.
Thương con thật nhiều…
Bố mẹ…”
Hoàng Huy