(Cách học tốt tiếng anh) Tôi trưởng thành tại tỉnh Tây Ninh, một trong những tỉnh nghèo của Việt Nam. Những năm học phổ thông trung học. Cuộc sống của tôi rất vất vả và sức học của tôi chỉ ở mức trung bình. Với sự cố gắng và cộng một chút may mắn tôi mới đậu vào một trường đại học dân lập ngành Quản trị du lịch nhà hàng khách sạn.
Học xong đại học, tôi xin vào làm ở một khách sạn ở quận 1. Làm được một tuần, tôi bỏ việc vì công việc chỉ đứng không được ngồi suốt 9h đồng hồ. Tôi nhận thấy mình không hợp với công việc này từ năm thứ hai đại học nhưng vẫn cố gắng học tiếp để lấy được tấm bằng đại học.
Sau khi nghỉ việc ở khách sạn, tôi xin vào làm nhân viên bán thức ăn nuôi tôm và mỗi ngày tôi phải chạy 50km từ Sài Gòn đi Cần Giờ. Sau đó, tôi được công ty cho đi làm việc ở Nha Trang.
Sau một năm ở Nha Trang, tôi vẫn thấy mình không thể chạy xe suốt trên Quốc lộ 1A mỗi ngày vì ngày nào cũng phải chứng kiến vài tai nạn thương tâm. Do đó, tôi quyết định quay về Sài Gòn và xin gia đình cho đi học tiếng anh.
Nhà tôi rất nghèo, dù vậy chị thứ năm của tôi vẫn cố gắng cho tôi học tiếng anh, mỗi tháng tiền học phí lên tới 360USD, số tiền này quá lớn nên thực sự là một kỳ tích với chị tôi.
Vào năm 2003, tôi đã có bằng IELTS 6.0 qua hai năm miệt mài học tập. Sau khi thông thạo tiếng anh, tôi đi xin việc làm nhưng lại thiếu kinh nghiệm nên tôi nhớ là đã gửi gần 100 bộ hồ sơ tới các công ty tuyển dụng. Sau đó, tôi kinh qua một ngân hàng, một công ty taxi, một công ty mỹ phẩm.
Bước ngoặt của cuộc đời tôi mở ra vào năm 2006, khi ấy một người bạn của tôi muốn mở dịch vụ tư vấn định cư tại Úc theo diện tay nghề. Đây là sở trường của tôi vì tôi đã nghiên cứu nó từ lúc học thi chứng chỉ IELTS.
Sau 9 tháng làm việc cho bạn, tôi đã mở được công ty riêng vào tháng 9/2006 và cuộc đời tôi thay đổi từ đó. Giờ đây công ty của tôi đã tồn tại và phát triển được gần 8 năm. Khi tôi viết những dòng chia sẻ này thì tôi chuẩn bị đi nhận nhà mới ở Sài Gòn để làm trụ sở chính cho công ty của mình.
Kể từ ngày hôm nay, tôi không phải đi thuê nhà cho công ty nữa. Như vậy, tôi phải mất 5 năm mới tìm được hướng đi của cuộc đời, mất 8 năm để gầy dựng công ty và có trụ sở chính, bên cạnh đó mất nhiều thời gian để sở hữu một căn hộ ở quận Bình Tân và một gia đình nhỏ với hai đứa con ngoan ngoãn.
Qua câu chuyện của mình, tôi muốn nhắn nhủ với các bạn trẻ: “Cho dù gia đình bạn nghèo, dù đang thất nghiệp thì bạn cũng đừng quá tuyệt vọng. Quan trọng là bạn biết nắm bắt cơ hội và làm việc luôn trung thực thì sẽ thành công”. Sự thành công của tôi hôm nay chính là nhờ vào quyết định táo bạo đi học Anh văn trong suốt hai năm ròng rã.
Xem: Tôi học tiếng anh bắt đầu từ con số “âm”
Tác giả La Quốc Phong